Sau khi Tiểu Lang nghe xong, dùng cái miệng nhỏ của mình mút mạnh hơn, đặt lưỡi lên mắt ngựa, "Pfft~~Pfft~~ Tôi hơi xấu hổ, cảm giác như cô ấy đang khen em trai tôi, nhưng hình như cô ấy cũng đã biết tôi rồi. giả vờ ngủ nên tôi vội cầu xin mẹ: "Xin mẹ đừng kiện mẹ con." Kiên nhẫn lặp lại vài lần, sự chán ghét của Ngọc Hương dần dần trở nên tê liệt, cô hoàn toàn nắm bắt được bầu không khí. Tôi không khỏi ôm Awei và trao cho anh ấy một nụ hôn ngọt ngào. Mùi hôi thật khó chịu, tôi cảm thấy nhớp nháp và khó chịu nên tôi vào phòng tắm và giặt quần áo trước. Tôi cũng tìm một chiếc khăn khô và lau người tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Lúc đang treo khăn tắm, tôi phát hiện một bộ đồ lót treo trong phòng tắm, không cần đoán cũng biết là của trưởng phòng.